VỢ CHỒNG THU
Khuấy nhẹ tách café cho tan hẳn những hạt đường. Hương cafein thoảng đưa trước mũi. Từ lâu, người Saigon quen với những ly café “giả”, nhìn những giọt đen tuyền sanh sánh trong ly, vị café đắng từ đầu môi dần vào cổ họng – café rang chung với bắp với đậu và pha màu – thấy café “thật”. Giờ pha tách café xay nguyên từ hạt “thật”, màu nâu nâu trong tách lại thấy “giả giả” thế nào. Khổ! Sao thật- giả khôn lường, biết thế nào đây?
Người bạn đưa chuyện cho buổi điểm tâm đỡ lặng:
- Anh chị về sống như vợ chồng son,
- Son là của ngày xưa anh ạ! Giờ là vợ chồng (son) rỗi thôi. – Bà đùa vui một chút.
- Tuổi này, sống như vầy là đầm ấm lắm!
Cuộc góp gạo thổi cơm chung của hai người đến thật tự nhiên – như thiên duyên tiền định. Cuộc sống nhiều gập ghềnh, xao động, nhưng không đong đều như thời gian xuân – hạ từng mùa.
Gặp nhau sau tao loạn. Khi xã hội người đang ra sức đắp xây cuộc sống mới, người cố băng bó lại vết thương lòng, kẻ đang xoa mềm từng vết xẹo. Một chuyện tình đến như mùa xuân, cũng háo hức rộn ràng rồi dần lắng lại như những ngày cận Tết, vào Xuân. Áo mới rồi cũng nhạt đi, phong bao lì xì cũng mở ra để biến thành cơm gạo.
Chuyện tình hè của hai người dường như dài nhất. Nắng gắt gao trải dài suốt ngày nóng bỏng, những cơn gió cuồng xô đẩy thân lá, cánh hoa để chuẩn bị cho mưa ào xối xả. Cuộc thăng trầm như vận hết vào đời anh chị, rát như nắng cháy, trưa hè.
Anh chọn lao ra xã hội đối phó với những nghịch cảnh bộn bề. Những hỉ-nộ-ái-ố trong con người muôn đời tồn tại; những xô đẩy tị hiềm càng nhiều khi xã hội ít bình yên. Người lọc lừa không bị trừng phạt tthì xã hội gian dối sẽ không bị chôn vùi. Cô dõi theo anh chỉ để phát hiện những đá-sỏi, những gai-góc, những cạm bẫy dưới chân …, nhắc cho anh để bước đường anh đi dù sao cũng tránh được vài vấp váp. Tuy có lúc chạnh lòng khi “quỵ ngã trên đường đời” mà cô chỉ được coi như “sợi tóc vương chân người”. Mà thôi! Có khi sợi tóc ấy làm thoáng quên đi chút đau đớn.
Cô chọn điều tiết không khí gia đình. Giữ cho chiếc máy điều hòa đừng bị nung sôi theo nắng, đừng bị ẩm ướt khi mưa … cũng không phải là một cố gắng nhỏ nhoi. Khi những đứa trẻ cất tiếng khóc, tiếng cười trong ngôi nhà nhỏ là cô phải nỗ lực thêm điều chỉnh chiếc máy điều hòa; là anh phải bước nhanh hơn, quả quyết và vững vàng hơn. Những sắc màu mùa hạ trong khoảng đời vợ chồng cô nhiều cung bậc. Mưa hạ, nắng hạ; hạ trắng, hạ hồng đan xen, dzích dzắc, tiếp nối… dài hơn hẳn lúc tình xuân. Nắng cháy, mưa nguồn đủ cả. Nhưng dù cẩn trọng đến đâu, lo lắng đến đâu thì cũng “Có ai dám bảo trong đời không một lần vấp ngã, chỉ khác nhau là đứng dậy được hay không”.
Buổi sáng, hai người ngồi với nhau bên tách trà nóng. Ông nhìn ra xa không biết đang nghĩ về ngày mai hay hoài niệm. Cô nhìn thật gần xuống mặt hồ chờ xem lúc nào hoa súng khép lại. Gió nhè nhẹ, thời gian nhè nhẹ. Không phải không có gì để nói, nhưng hình như ông bà đang bước vào thời điểm vợ chồng Thu. Tìm về không gian tĩnh lặng, tìm đến sự yên ổn cho tâm hồn. Lạ một điều, ở tuổi này đừng nói gì nhiều sẽ ngồi lại bên nhau lâu, nói một vài câu, chuyện sẽ dần đến…xung khắc. Mùa Thu cũng nhiều sắc độ, nhưng muốn Thu đẹp thì thu phải lặng, thu phải trầm. Gió thu phải nhẹ nhàng, mơn man, ve vuốt,…thì thu mới thi vị, mới muôn đời. Chắc nghĩ thế nên ông bà muốn giữ cho vợ chồng thu đầm ấm.
Đông rồi sẽ đến. Không đợi, không chờ Đông cũng đến. Đông của từng nơi từng vùng dài ngắn khác nhau. Đông của từng đôi từng lứa cũng sẽ vui buồn chẳng giống. Cho dù không vội, ngày nào đó Đông cũng đến chào. Nhưng nếu ”Chiều nay gió Đông về”, sao ta không cứ thản nhiên mà “Dừng chân trên bến xưa”…để đem cả chuyện tình Xuân - Hạ - Thu vào cho Đông thêm ấm áp.
Yến Xuân
Bài viết liên quan
- MỘT GÓC TRỜI RIÊNG (06-09-2017)
- SAO CỨ TRÁCH TRỜI MƯA (06-09-2017)
- NỖI BUỒN MÙA HẠ (06-09-2017)
- PHIẾM VỀ TÍNH “TRÍ” CỦA CHIM YẾN (25-08-2015)
- CON ĐƯỜNG XƯA EM ĐI. (28-03-2017)
- CHIỀU MUỘN (20-08-2015)
- LỐI VỂ CÓ NẮNG VÀ HOA (06-09-2017)
- MỘT CHÚT PHONG LƯU TUỔI NẮNG CHIỀU (27-08-2015)
- CHUYỆN SAIGON (06-09-2017)
- TRÀ DƯ TỬU HẬU (12-08-2015)