TRÀ DƯ TỬU HẬU
Thời trẻ, tôi và các bạn cùng lứa, mà hình như rất nhiều như vậy - không phải chỉ mình tôi, có nhiều đam mê, hoài bão. Có người thành công, có người thành đạt, cũng có người mòn mỏi cả cuộc đời không chạm được tay đến mục tiêu, mục đích. Cũng không phải hoàn toàn vì người này có bản lĩnh, người kia thiếu ý chí, mà còn vì cái gì đó mơ hồ chặn lại bước chân. Nói chung ai cũng muốn sống nhanh, năng nổ, tích cực, bứt phá….
Và rồi thời gian – nhanh như thoi đưa, nhanh như vó ngựa, và nhanh… khủng khiếp, đã đẩy đưa chúng tôi khi ngồi lại với nhau không còn những mái đầu “xanh”, mà là rất nhiều màu tóc khác nhau: đen, nâu, bạc, muối tiêu, ánh nâu, ánh vàng, ánh đỏ v.v...; và rồi bỗng nhiên giống nhau ở điểm “sống chậm”. Vội vàng liệu có kịp với thời gian? Cay đắng liệu có bằng nghiệt ngã cuộc sống? Bôn ba liệu có bắt được cơ may? Sân si liệu có chận được vòng luân hồi? Vậy thôi ngồi lại với nhau – tình cờ hoặc chẳng tình cờ mà hò hẹn – nhấp một ngụm trà, nâng một chén rượu, làm cuộc TRÀ DƯ TỬU HẬU ôn lại ngày xưa, hưởng thụ ngày nay và nhìn về ngày mai.
Trà sen Yến Xuân (ảnh- Yến Xuân)
Các bạn trẻ, các con tôi sáng ăn vội món fastfood, uống ly trà túi lọc là cảm thấy khá đầy đủ so với những bạn ngồi làm việc đến trưa mới nhớ ra rằng mình chưa ăn sáng. Phải vậy thôi, chúng tôi không trách các bạn sao sống vội. Chúng tôi ngồi lại với nhau trên một hồ sen nở hồng vào sáng mùa hạ; mở một đóa hoa sen, ngửa tay hứng những búp trà vừa ướp trọn trong búp hoa tối hôm trước, trước khi thưởng thức mùi trà ướp sen tươi thực sự, còn kịp hít hương sen gần ngay tầm mũi lẫn trong hương sen lan tỏa khắp mặt hồ. Có khi là chuyện trò, có khi là lặng thinh phóng tầm mắt nhìn hoa sen che lấp mất con thuyền nhỏ. Các bạn cũng không trách chúng tôi sao sống chậm (!?). Thời kỳ của mỗi người phải thế.
Trời chiều chuyển mưa – Sài gòn có khi chuyển mà không mưa, có khi mưa vội mới chỉ kịp che dù thì lại ngớt, mưa Sàigòn đỏng đảnh – tôi được người bạn rủ đến ngồi trên nhà nổi của ao lục bình tím biếc, nghe rộn rã tiếng chim kêu. Những cánh chim nhỏ bay liệng rợp cả bầu trời âm u kêu ríu rít. Bạn nói: thường chim yến bay trở về khi chiều muộn hoặc lúc thời tiết xậm xì chuyển.
Những sợi yến trong veo, hương gừng nồng nồng ấm. Chưa biết tác dụng của chén yến trong cơ thể đến đâu; cứ cảm thấy một chút bình an, hạnh phúc với một ngày sống chậm, ngày của tuổi gió-heo-may. Tôi thầm thì giai điệu: Gió heo may đã về, chiều tím loang vỉa hè, và gió hôn tóc thề…
Cuộc đời còn thi vị lắm.
Yến Xuân
Bài viết liên quan
- CHÉP TAY (06-09-2017)
- CHUYỆN NHẶT YẾN (12-08-2015)
- HOA MÙA HẠ (06-09-2017)
- LỐI VỂ CÓ NẮNG VÀ HOA (06-09-2017)
- MƯA THẬT NGÀY NÓI DỐI (06-09-2017)
- CHUYỆN SAIGON (06-09-2017)
- BUỔI SÁNG ĐẸP LẠ (06-09-2017)
- HÁI SEN (06-09-2017)
- MỘT GÓC TRỜI RIÊNG (06-09-2017)
- LÂU RỒI KHÔNG UỐNG TRÀ SEN (06-09-2017)