RÚT QUÂN
Trước đó, tôi đăng bài CHUYỆN KỂ lên tường riêng nhà mình. Có người bảo “Tưởng tượng phong phú thật”. Tôi không tưởng tượng, tôi kể lại thật câu chuyện được nghe, chỉ là vuốt ve cho mịn mượt tí thôi. Còn người kể có tưởng tượng hay không thì tôi không biết.
Ngẫm lại, Tấm Cám có phải tưởng tượng không? Kể cả Thánh Gióng có tưởng tượng không? Tôi nghĩ điều gì giá trị về nhân văn, giáo dục nhân cách, lý tưởng, tâm hồn mình cứ enter vào rồi xử lý sau. Đó là suy nghĩ của tôi - đem đến niềm vui cho người đọc chốc lát - chắc cũng chẳng hề gì.
Cũng một câu chuyện kể - trong cuộc trà dư tửu hậu của những người “có tuổi” thường nhiều chuyện kể. Ngày xưa lắm rồi, trong một cuộc rút quân, con số còn lại của đơn vị đã hao tổn ít nhiều. Đòan quân thiện chiến ngày nào, giờ đói lả. Là một nước nhỏ - không phải nước chư hầu, bên cạnh một nước to – không phải là cường quốc. Giữ cho yên bình, ấm no, bản sắc dân tộc không phải là điều dễ. Những cuộc đấu tranh bảo vệ lãnh thổ ắt phải xảy ra. Đoàn quân dù có lý tưởng nhưng bị cắt đường tiếp viện thì cũng khó lập được chiến công.
Vị chỉ huy cho quân rút vào ẩn náu trong những hang đá của một bờ biển tự tìm lương thực, chờ tiếp viện.
Có lẽ việc khôi phục lại tinh thần quân sĩ là việc lớn, việc cơ mật nên người kể không kể lại hoặc cũng chưa được nghe. Chỉ nghe kể về những vất vả để tự tìm nguồn sống. Biển cho nhiều cá, tôm; nhưng cơ địa con người đâu phải thẩm thấu hết các phần tôm cá. Tất nhiên phải tự tìm tòi và phát hiện.
Và cũng lại trên vách những hang đá ngoài biển, một món thực phẩm mới đã giúp đoàn quân. Những tai nấm trắng mọc trên đá được nấu chín để bổ sung thể lực. Tháng ngày dần qua, không biết có phải vì trú trong hang kín nên sự phát hiện bị chậm hơn (?). Mọi người cứ nhìn nhau trong chờ đợi, bỗng chốc nhận ra rằng da dẻ, thần thái hình như đã tốt hơn. Có thể người làm chính trị của đơn vị thông minh, tài giỏi đã dần phục hồi được ý chí của quân binh. Nhưng không thể không tin rằng có một nguồn năng lượng nào đó. Thực phẩm đâu phải chỉ cần nuôi cho khỏe mạnh xương, cơ, huyết quản. Cần lắm sự nuôi nấng cho sảng khoái tâm hồn, tỉnh táo con người và tăng cường sức đề kháng.
Rồi đoàn quân tiếp viện cũng đã đến, lại ngạc nhiên về thần thái của đoàn quân. Ngày trở về, không quên đem những tai nấm trắng theo cùng đơn vị. Mọi người tin rằng đây là sản vật đã cứu đoàn quân kiên nhẫn đợi chờ qua ngày tháng. Tin vào ý nghĩa đó, sản vật được cung tiến đến nhà vua.
Sau chiến đấu, chiến tranh; rồi có lúc hòa hoãn, hòa bình. Người ta lại gặp gỡ, sẻ chia. Lần giở trong quá khứ, không ít lần người ta khép lại quá khứ để cùng nhau hướng tới một xã hội văn minh để xây dựng phồn thịnh hơn. Trong những gặp gỡ đó, một sản vật của nước mình luôn được gọi tên trong những buổi đại tiệc: Yến tiệc.
_Yến Xuân_
Bài viết liên quan
- THẮC MẮC KHI DÙNG YẾN SÀO (20-08-2015)
- CHUYỆN KỂ (30-03-2017)
- CÁC LOẠI YẾN KHÁC NHAU THẾ NÀO? (20-08-2015)
- KHI NÀO KHÔNG ĐƯỢC ĂN YẾN? (27-08-2015)
- THẮC MẮC KHI CHO TRẺ EM DÙNG YẾN SÀO (20-08-2015)
- ĐỂ TRẢ LỜI CÂU HỎI (06-09-2017)
- KHOẢNG TRỜI TRONG (30-03-2017)